Nguyên Đỗ

Trăng Thu Thạch Thảo


Em vẫn thế vẫn là hoa thạch thảo
Dẫu cuộc đời gian khó vẫn vươn lên
Chẳng chùn chân chẳng bỏ cuộc ươn hèn
Hoa tươi nở tràn lan đầy sức sống


Em mang đến cho đời nhiều hy vọng
Cả hồn anh rừng tím nhạt, muôn hương
Theo bướm ong bay lượn dẫn đưa đường
Nghe tiếng gió vi vu mừng nắng Hạ


Cánh đồng hoa ngập vào hồn rộn rã
Những tiếng cười thiếu nữ  bón chăm hoa
Như tiếng chim dưới ánh nắng chan hòa
Anh bỗng hiểu thế nào là hạnh phúc


Nhịp kỳ diệu loạn rung trong lồng ngực
Rất tuyệt vời như cảm giác chơi vơi
Vầng trăng thu rằm tháng Tám lưng trời
Trong đôi mắt trẻ thơ  đêm cổ tích



 

Được bạn: HB - 23.11.2006 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Trăng Thu Thạch Thảo"